(TT&VH) - Nhân dịp kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long Hà Nội, nhiều bộ phim truyện lịch sử được thực hiện, như: Tây Sơn hào kiệt, Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long, Khát vọng Thăng Long, Long thành cầm giả ca, Thái sư Trần Thủ Độ, Huyền sử thiên đô... Đây là lần đầu tiên chúng ta có lượng phim cổ trang mạnh về cả số lượng và chất lượng như vậy.
Trong đó có sự tham gia của nhiều công ty tư nhân với số tiền đầu tư nhiều chục tỷ đồng như công ty Trường Thành, Sao thế giới, Lý Huỳnh, Kỷ nguyên sáng (chiếm tới 2/3 lượng phim sản xuất). Thiết nghĩ, rất đáng ghi nhận tấm lòng của họ với văn hóa, lịch sử dân tộc (trong hoàn cảnh dân ta thuộc sử Tàu hơn sử ta), và cũng rất đáng ghi nhận lòng dũng cảm đầu tư vào một lĩnh vực đầy rủi ro (chúng ta hầu như thiếu kinh nghiệm, thiếu kiến thức làm phim lịch sử).
Gần đây rộ lên nhiều ý kiến phê phán phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long về việc giống phim Trung Quốc trong bộ phim này. Cũng nhiều ý kiến nặng lời với nhà sản xuất và những người sáng tác.
Tôi thấy cần trao đổi thêm về việc này, vì sau đây, khi các bộ phim khác ra đời cũng sẽ không tránh khỏi những yếu tố ảnh hưởng tương tự.
Phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long làm dấy lên những suy nghĩ về phim lịch sử
Thứ nhất, trách nhiệm đầu tiên phải được đặt lên các nhà quản lý văn hóa
Khi có chủ trương cho ra đời hàng loạt phim lịch sử như đợt này, lẽ ra các nhà quản lý văn hóa cần tổ chức, tập hợp các chuyên gia lịch sử, văn hóa, xã hội, văn nghệ sĩ để tìm ra và thống nhất những yếu tố có tính chiến lược, như: thế nào là phim lịch sử Việt Nam, đâu là đặc tính Việt cho dòng phim này, nên hình dung ra sao về văn hóa, phong cách quan hệ xã hội xưng hô, về đi lại, ăn, ở, mặc... của người Việt trong lịch sử.
Tại sao điện ảnh Nhật Bản, Hàn Quốc tạo nên được một dòng phim lịch sử có sắc thái riêng, khác phim Trung Quốc? Tôi nghĩ không phải do các nhà làm phim các nước này yêu dân tộc họ hơn chúng ta, mà là đường lối văn nghệ, chính sách văn hóa lịch sử của lãnh đạo đã được triển khai cụ thể bài bản đến các nhà sản xuất, đến văn nghệ sĩ.
Thứ hai, chúng ta còn rất thiếu kiến thức, kinh nghiệm làm phim lịch sử
Trước hết là về quan niệm. Cách đây vài năm, nhà biên kịch Lê Ngọc Minh hỏi ông Chủ tịch Hiệp hội Kịch bản Hàn Quốc về kinh nghiệm làm phim lịch sử. Câu trả lời là, muốn làm được phim lịch sử thì không nên quá tin ghi chép lịch sử.
Tôi cho rằng, không nên câu nệ vào những ghi chép lịch sử mà chỉ cần tôn trọng tâm thức lịch sử, không khí lịch sử.
Chi tiết, yếu tố lịch sử trong phim sẽ luôn là đề tài tranh cãi. Sẽ không có tài liệu nào đáng tin cậy về trang phục, nhà cửa, vật dụng, thói quen sinh hoạt của người Việt cách đây hàng ngàn năm. Mà giả sử có khai quật được ở đâu đó thì cũng sẽ chỉ là để tham khảo do yếu tố vùng miền. Dân cố đô Hoa Lư chắc gì đã sinh hoạt giống dân kẻ chợ Thăng Long?
Vậy rất cần sự thống nhất tương đối của các nhà làm phim, giới sử gia, văn hóa, văn hóa dân gian, văn học sử. Để xây dựng hình ảnh người Việt trong lịch sử (triều đình và dân chúng), trên nguyên tắc: đẹp và giống lịch sử. Tôi nhấn mạnh yếu tố đẹp vì sẽ khó chấp nhận các nhân vật nữ trong phim đều nhuộm răng đen.
Nếu chúng ta làm tốt được việc này, thì 10, 20 năm nữa, các thế hệ làm phim sau không khốn khó như chúng ta hôm nay. Và biết đâu, phim lịch sử Việt sẽ tạo dựng được hình mẫu người Việt xưa trong lòng các thế hệ mai sau?
Thứ ba, cần đầu tư tập trung để hiệu quả và không tốn kém
Sản xuất phim lịch sử cần đầu tư lớn, chủ yếu cho bối cảnh, đạo cụ, phục trang, hóa trang. Vừa qua, do không đủ kinh phí nên nhiều đoàn phim phải qua Trung Quốc quay nhờ bối cảnh (cung điện), thuê phục trang tại Trung Quốc, hoặc vào Huế để quay giả cung điện thời Lý, thời Trần... Phần lớn cảnh trí, đạo cụ phục trang chỉ làm có tuổi thọ vừa đủ để quay chính phim đó, nên sau một thời gian ngắn không thể tái sử dụng cho phim khác được.
Rất tốn kém, không chuẩn, lại thất thoát do chi trả tại nước ngoài. Lý do vẫn là thiếu một sự chỉ đạo, tổ chức. Một số nhà làm phim ao ước: giá như Nhà nước đầu tư khoảng 200 tỷ cho một khu chuyên làm phim lịch sử, xây dựng sẵn thành quách, đền đài, nhà cửa... thì đã không xảy ra tình trạng phí phạm, manh mún chắp vá và giống phim Trung Quốc như vừa rồi.
Phim lịch sử là một dòng phim đặc biệt, có ảnh hưởng lớn đến ý thức tự hào dân tộc, góp phần định hình nhiều sắc thái lịch sử, văn hóa, xã hội (vốn chưa đủ cụ thể rõ nét trong chính sử, dã sử và văn học sử). Do vậy cần sách lược ở tầm Nhà nước cho dòng phim này.
Đại sứ quán Việt Nam tại Hy Lạp đã tổ chức các cuộc họp báo tại thủ đô Athens và thành phố Thessaloniki với sự tham dự của phóng viên các cơ quan thông tấn, báo chí hàng đầu của Hy Lạp.
Các hiện tượng thời tiết bất thường như nắng nóng kỷ lục và hạn hán nghiêm trọng đang xuất hiện ngày càng dày đặc trên khắp các châu lục, phản ánh rõ tình trạng ấm lên toàn cầu và những tác động rõ rệt của biến đổi khí hậu đối với các hệ sinh thái và đời sống con người.
Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội quy định rõ: Các cơ sở giáo dục cần lập kế hoạch ôn tập văn hóa, bồi dưỡng kiến thức cho những học sinh yếu, kém; tuyệt đối không tổ chức dạy thêm, học thêm dưới bất kỳ hình thức nào...
Tiếp tục chương trình Kỳ họp thứ 9, chiều 21/5, Quốc hội thảo luận ở tổ về Dự thảo Nghị quyết của Quốc hội về giảm thuế giá trị gia tăng; chủ trương đầu tư Dự án đầu tư xây dựng đường bộ cao tốc Quy Nhơn – Pleiku; điều chỉnh chủ trương đầu tư Dự án đường bộ cao tốc Biên Hòa - Vũng Tàu giai đoạn 1.
Ngày 21/5, thông tin từ Bệnh viện Thanh Nhàn (Sở Y tế Hà Nội), trong 2 tuần đầu tháng 5, bệnh viện ghi nhận sự gia tăng ca mắc các bệnh truyền nhiễm, bao gồm sốt xuất huyết, tay chân miệng và COVID-19.
Phóng viên TTXVN tại Israel dẫn kết quả nghiên cứu đăng trên báo Jerusalem Post cho biết đi bộ trên 7.000 bước/ngày có thể giảm nguy cơ mắc ung thư tới 16%.
Nằm trong sáng kiến DANAFF's Talent tại Liên hoan phim Châu Á Đà Nẵng lần Ba (DANAFF III), "Vườn ươm dự án" đã chọn được danh sách 14 dự án phim triển vọng để tranh giải Dự án xuất sắc nhất.
Đồng chí Trần Đức Lương, sinh ngày 5/5/1937, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã từ trần hồi 22 giờ 51 phút ngày 20/5/2025, tại Nhà riêng, hưởng thọ 88 tuổi.
Chiều 21/5, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính dự Lễ khởi công Dự án khu phức hợp đô thị, du lịch sinh thái, sân golf Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên (Trump International Hung Yen).