Liverpool đã thay đổi chiến thuật như thế nào dưới triều đại Brendan Rodgers?

31/12/2014 20:10 GMT+7

(Thethaovanhoa.vn) - Đã từng ba lần thay da đổi thịt cho đội bóng áo đỏ, mỗi lần thay đổi là một lần nhà cầm quân người Bắc Ireland loay hoay trong một thời gian dài, nhưng rồi đều thành công.

Brendan Rodgers chính thức nhậm chức HLV trưởng CLB Liverpool vào mùa hè năm 2012. Từ đó tới nay, đội bóng này đã kinh qua vô vàn các sơ đồ khác nhau, lối chơi khác nhau. Nhưng thay đổi chiến thuật này đều chứng tỏ được tài năng của HLV Brendan Rodgers, bởi chúng đều thành công. Tuy nhiên chính sự rắc rối của mỗi chiến thuật đã khiến cho đội bóng của ông gặp nhiều khó khăn trong mỗi thời điểm thiếu vắng nhân sự (chấn thương, bán người…).

Hãy cùng nhìn lại những gì ông đã làm cùng Lữ Đoàn Đỏ.

Chiến thuật thứ nhất: Theo mô hình Barcelona

Ngay từ khi mới đặt chân tới Anfield, Rodgers đã thể hiện rõ ràng ý định tiếp tục theo đuổi trường phái bóng đá kiểm soát thế trận bằng rất nhiều đường chuyền ngắn và nhỏ, giống như mô hình của Barcelona và bóng đá Tây Ban Nha nói chung.


Sơ đồ chiến thuật của Liverpool đầu mùa giải 2012-13.

Một trong những bản hợp đồng đầu tiên được Rodgers thực hiện chính là Joe Allen từ CLB cũ Swansea City - đội bóng đã chơi rất hấp dẫn ở mùa giải trước đó, dưới sự dẫn dắt của Rodgers. Trong vai trò của một “Sergio Busquets”, cá nhân Allen đã chơi tốt.

Tuy nhiên, vấn đề lại nằm ở những mắt xích còn lại. Liverpool có khả năng cầm rất nhiều bóng, nhưng sức công phá lại rất yếu đuối, buộc Rodgers phải có những sự thay đổi.

Chiến thuật thứ hai: Lấy tốc độ làm trọng

“Tốc độ” ở đây có thể hiểu là tốc độ xử lý bóng, triển khai tấn công, thay vì là số mét cầu thủ chạy được mỗi giây. Việc mang về hai cầu thủ Daniel Sturridge và Philippe Coutinho ở kỳ chuyển nhượng mùa đông 2012-13 đã dẫn tới quyết định chuyển từ sơ đồ 4-3-3 của Rodgers sang 4-2-3-1, trong đó Luis Suarez được kéo lùi xuống phía dưới như một “số 10”, còn Coutinho chơi lệch trái.


Sơ đồ chiến thuật của Liverpool trong nửa sau mùa giải 2012-13.

Tiền vệ nhỏ con người Brazil trở thành một “ngòi nổ” xuất sắc ở vị trí này, trong đó mối liên hệ giữa anh và Sturridge như thể thần giao cách cảm - một người chọc khe, người còn lại sẽ chạy chỗ và ghi bàn. Họ hiểu ý nhau như thể nói cùng ngôn ngữ, đã chơi bóng bên nhau từ lâu.

Liverpool đã có một thành tích tiến bộ trong nửa cuối mùa giải 2012-13, dù chưa đủ để giành một vé dự cúp châu Âu.

Chiến thuật thứ ba: Pressing vũ bão

Bước vào đầu mùa giải 2013-14, Liverpool tiếp tục sử dụng 4-2-3-1 đã mang đến thành công của nửa cuối mùa giải trước đó, nhưng vấn đề trung lộ đã khiến họ gặp rất nhiều khó khăn. Steven Gerrard đã già cả và họ không thể phòng thủ tốt ở giữa sân, trong khi đó Luis Suarez cũng công khai thể hiện mong muốn được đá cao hơn thay vì chỉ chơi sau lưng Sturridge.

Rodgers đã tạo ra một thay đổi tương đối lạ lùng khi quyết định áp dụng sơ đồ 3-4-1-2 trong khoảng cuối năm 2013, chủ yếu để tạo điều kiện cho Sturridge và Suarez cùng đá tiền đạo. Ông mô tả hai cầu thủ này như hai “số 9 rưỡi”, đồng thời mở ra một kỷ nguyên mà mọi hàng thủ Premier League đều run sợ trước “SAS”.


3-4-1-2 của Liverpool.

Tuy nhiên, sơ đồ này đã gặp một vài vấn đề, ví dụ như việc Victor Moses hay Philippe Coutinho đều tỏ ra không thích ứng nổi với vị trí tiền vệ công, trong khi đó hàng thủ tiếp tục trở nên thiếu chắc chắn.

Rodgers quyết định xoay sở sang sơ đồ 4-4-2 kim cương. Coutinho được kéo xuống vị trí tiền vệ trung tâm, ngang với Jordan Henderson. Ở đó, phẩm chất về khả năng càn quét - một điều gây bất ngờ - cũng như kỹ năng kiến tạo của anh được phát tác tối đa.


4-4-2 kim cương, sơ đồ đưa Liverpool tới vị trí á quân mùa giải 2013-14.

Gerrard cũng được kéo vào một vị trí gần giống như vai trò của Andrea Pirlo, ít phải di chuyển hơn và đã thi đấu hiệu quả hơn khi có tới 2 đồng đội bao bọc hai bên.

Chiến thuật thứ ba: Sơ đồ quái dị và sự hòa trộn

Việc Luis Suarez chuyển tới Barcelona và Daniel Sturridge liên tục chấn thương đã khiến cho Rodgers mất đi hai nhân tố khiến ông nảy ra suy nghĩ về sơ đồ 4-4-2 kim cương, buộc ông phải đưa ra những thay đổi. Ban đầu, ông đưa đội trở về với sơ đồ 4-2-3-1 và thi đấu tương đối cơ bản.


Rodgers cố gắng quay về 4-2-3-1 cơ bản...

Tuy nhiên điều này không tiếp diễn được lâu khi thành tích của Liverpool chẳng khá hơn là bao. Rodgers lúc này trình làng một sơ đồ hoàn toàn mới lạ là 3-4-3, một sơ đồ mà chính ông cũng thừa nhận rằng sẽ chẳng có HLV nào tại Anh nghĩ tới.


...trước khi sáng tạo ra một sơ đồ lạ lùng khác.

Trong 3-4-3 của Liverpool, sự thay đổi lớn nhất chính là việc Raheem Sterling đá cắm. Liverpool bắt đầu có một mũi khoan phá hiệu quả vào khoảng không sau lưng các hàng thủ đối phương. Adam Lallana và Philippe Coutinho trở thành hai tiền vệ tấn công hoạt động trong cá khoảng trống sau lưng hàng tiền vệ, giữa hàng hậu vệ của đối phương.

Việc phải ngự với 3 người không thực sự sơ hở như ngày chơi 3-4-1-2 bởi khi thủ, hai tiền vệ biên của Liverpool sẽ lùi sâu về ngang các trung vệ, trong khi đó hai tiền vệ công cũng lùi lại bao bọc hai bên các tiền vệ trung tâm. Họ sắp xếp gần giống sơ đồ 5-4-1 trong những tình huống ấy.

Một điểm khác đáng chú ý là thay vì gắn bó hoàn toàn với một lối chơi cụ thể, sơ đồ 3-4-3 của Rodgers được thể hiện theo rất nhiều các nhau. Trong trận gặp Bournemouth tại Capital One Cup, họ thể hiện những phẩm chất về khả năng luân chuyển bóng và kiểm soát thế trận, trong khi đó trước những Arsenal, Swansea họ lại pressing mạnh mẽ và xử lý bóng nhanh.

Kết luận

Ba lần thay đổi và Liverpool đã sử dụng 4 sơ đồ chính, rất nhiều sơ đồ phụ. Brendan Rodgers đã nhiều lần từ vị trí dễ bị sa thải để vọt lên thành một nhà cầm quân chắc ghế. Mục tiêu sau cùng vẫn là xây dựng một đội bóng ổn định, ngày một tiến bộ để trở lại với những giá trị truyền thống tại sân Anfield. Nói cụ thể hơn, Rodgers cần đưa Liverpool trở lại với vị thế một trong những CLB lớn nhất châu Âu. Liệu ông có làm được điều này?

Dũng Lê

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm