Hệ lụy khi những điểm du lịch nổi tiếng thế giới quá tải
Bảo tàng Louvre, biểu tượng nghệ thuật thế giới, vừa phải đóng cửa đột ngột do nhân viên đình công phản đối tình trạng quá tải du khách. Sự kiện này thêm một lần nữa cảnh báo về áp lực du lịch đại trà lên các điểm đến nổi tiếng.
Du lịch, ngành "công nghiệp không khói", mang lại cơ hội khám phá, kết nối văn hóa và thúc đẩy kinh tế. Nhưng khi làn sóng du khách đổ về quá đông, những điểm đến nổi tiếng lại trở thành nạn nhân của chính sức hút của mình. Từ những thành phố cổ kính đến các kỳ quan thiên nhiên, nhiều địa danh trên thế giới đã phải tạm đóng cửa hoặc hạn chế khách để bảo vệ môi trường, văn hóa và chất lượng trải nghiệm.
Dưới đây là những điểm du lịch từng bị quá tải, nguyên nhân và bài học từ những lần "nghỉ ngơi bất đắc dĩ".
Bảo tàng Louvre (Pháp): Quá tải dưới ánh hào quang của "Mona Lisa"
Bảo tàng Louvre tại Paris, nơi lưu giữ hơn 35.000 tác phẩm nghệ thuật, trong đó có kiệt tác Mona Lisa, đón hơn 8,7 triệu lượt khách trong năm 2024. Với khoảng 30.000 du khách mỗi ngày, gấp đôi khả năng đáp ứng hạ tầng, Louvre đối mặt với tình trạng chen chúc, cơ sở vật chất xuống cấp, và điều kiện làm việc ngột ngạt cho nhân viên.

Bảo tàng Louvre. Ảnh:
Hôm 16/6/2025, bảo tàng buộc phải đóng cửa do cuộc đình công của nhân viên, phản ánh sự bất mãn về thiếu nhân lực, rò rỉ nước mưa, và hệ thống điều hòa không ổn định. Dù Louvre đã lên kế hoạch cải tạo dài hạn đến năm 2031, bao gồm phòng trưng bày riêng cho Mona Lisa và cổng vào mới bên sông Seine, tình trạng quá tải vẫn là thách thức lớn.
Đây không phải lần đầu Louvre đóng cửa: trước đây, bảo tàng từng tạm ngừng hoạt động vì chiến tranh, dịch bệnh (Covid-19), và đình công năm 2019 do quá tải tương tự.
Vịnh Maya (Thái Lan): Thiên đường tạm khóa cửa
Nằm trên đảo Phi Phi Leh, vịnh Maya từng là biểu tượng của vẻ đẹp hoang sơ với bãi cát trắng mịn, vách đá dựng đứng và làn nước trong xanh. Sau khi xuất hiện trong bộ phim The Beach (2000) với Leonardo DiCaprio đóng chính, nơi đây trở thành điểm đến mơ ước của hàng triệu du khách. Nhưng sự nổi tiếng ấy cũng gây ảnh hưởng. Mỗi ngày, hàng nghìn lượt khách cùng hàng trăm tàu thuyền đổ về, gây tổn hại nghiêm trọng đến hệ sinh thái biển. Rạn san hô bị phá hủy tới 80%, rác thải tràn ngập, và các loài sinh vật biển dần biến mất.

Vịnh Maya. Ảnh: CNN
Năm 2018, chính quyền Thái Lan buộc phải đóng cửa vịnh Maya vô thời hạn để phục hồi môi trường. Các biện pháp như trồng lại san hô, cấm tàu thuyền và hạn chế du khách đã được triển khai. Sau hơn ba năm, vịnh mở cửa trở lại vào năm 2022 với quy định nghiêm ngặt: giới hạn 300 khách mỗi giờ, cấm tàu thuyền vào vịnh và chỉ cho phép bơi ở khu vực được chỉ định.
Vịnh Maya là minh chứng rõ nét cho việc du lịch không kiểm soát có thể hủy hoại thiên nhiên nhanh chóng thế nào.
Đảo Boracay (Philippines): Từ "tiệc tùng" đến cấm cửa
Boracay, hòn đảo thiên đường của Philippines, nổi tiếng với bãi biển White Beach dài 4km, cát trắng mịn như bột và cuộc sống về đêm sôi động. Nhưng vào năm 2017, Boracay đón tới 2 triệu lượt khách, gấp nhiều lần sức chứa của đảo. Hệ thống xử lý nước thải quá tải, rác tràn ngập bãi biển và nước biển bị ô nhiễm nghiêm trọng. Tổng thống Rodrigo Duterte từng gọi Boracay là "cống rãnh hôi thối".

Đảo Boracay. Ảnh: globeguide
Năm 2018, Boracay bị đóng cửa trong 6 tháng để cải tạo môi trường. Chính phủ dỡ bỏ các công trình xây dựng trái phép, nâng cấp hệ thống xử lý nước thải và giới hạn số khách sạn hoạt động. Khi mở cửa trở lại, Boracay chỉ cho phép 6.000 khách mỗi ngày, cấm tiệc tùng trên bãi biển và yêu cầu du khách đặt chỗ trước. Dù vẫn đông đúc, Boracay giờ đây sạch sẽ hơn, nhưng câu hỏi về sự bền vững vẫn còn đó.
Venice (Italia): Thành phố kênh đào ngập trong du khách
Venice, viên ngọc của Italia, thu hút hơn 30 triệu du khách mỗi năm, trong khi dân số địa phương chỉ khoảng 50.000 người. Những con kênh thơ mộng, quảng trường San Marco và cầu Rialto chật cứng người, gây áp lực lên cơ sở hạ tầng cổ kính. Tàu du lịch khổng lồ làm xói mòn nền móng thành phố, trong khi giá nhà tăng vọt khiến người dân bản địa phải rời đi.

Năm 2021, Venice cấm tàu du lịch lớn (trên 25.000 tấn) đi qua kênh Giudecca để giảm thiểu tác động. Ảnh: untolditaly.com
Năm 2021, Venice cấm tàu du lịch lớn (trên 25.000 tấn) đi qua kênh Giudecca để giảm thiểu tác động. Từ năm 2023, thành phố áp dụng phí tham quan 5 euro cho khách ngày và giới hạn số lượng du khách tại các điểm tham quan. Dù vậy, tình trạng quá tải vẫn chưa được giải quyết triệt để, và Venice tiếp tục đối mặt với nguy cơ bị UNESCO đưa vào danh sách di sản nguy cấp.
Đảo Komodo (Indonesia): Bảo vệ rồng trong làn sóng du khách
Công viên Quốc gia Komodo, nơi sinh sống của loài rồng Komodo quý hiếm, là điểm đến hấp dẫn với cảnh quan hoang dã và đa dạng sinh học. Tuy nhiên, lượng du khách tăng đột biến (hơn 170.000 người vào năm 2018) đe dọa môi trường sống của rồng Komodo và các loài khác. Rác thải, săn trộm và buôn lậu rồng khiến hệ sinh thái đảo bị tổn hại nghiêm trọng.

Đảo Komodo (Indonesia)
Năm 2019, Indonesia tuyên bố đóng cửa đảo Komodo trong một năm để bảo tồn và tăng số lượng rồng. Dù kế hoạch này bị hoãn do tranh cãi, chính quyền vẫn áp dụng các biện pháp như tăng phí tham quan (lên tới 1.000 USD cho vé "thành viên cao cấp") và giới hạn số khách mỗi ngày. Những động thái này nhằm bảo vệ loài rồng độc đáo, nhưng cũng gây tranh cãi về việc hạn chế quyền tiếp cận của du khách bình dân.
Cầu đáy kính Trương Gia Giới (Trung Quốc): Quá tải ngay sau khai trương
Cầu đáy kính tại vườn quốc gia Trương Gia Giới, tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc), được mệnh danh là cây cầu kính cao nhất thế giới khi khai trương vào tháng 8/2016. Với độ cao 300m và tầm nhìn ngoạn mục, cầu thu hút hàng chục nghìn du khách mỗi ngày, vượt xa sức chứa thiết kế. Chỉ sau 13 ngày, cầu buộc phải đóng cửa do quá tải, gây ùn tắc và lo ngại về an toàn.

Cầu đáy kính trương Gia Giới đã buộc phải đóng cửa sau 13 ngày đón khách do quá tải, gây ùn tắc và lo ngại về an toàn
Sau khi nâng cấp cơ sở vật chất, cầu mở cửa trở lại với giới hạn 8.000 khách mỗi ngày và yêu cầu đặt vé trước. Vụ việc này cho thấy sức hút của các điểm đến mới có thể gây áp lực khủng khiếp lên cơ sở hạ tầng nếu không được quản lý chặt chẽ.
Machu Picchu (Peru): Thành phố mất tích dưới áp lực du lịch
Machu Picchu, di sản thế giới của UNESCO, là biểu tượng của nền văn minh Inca. Mỗi năm, hơn 1,5 triệu du khách leo núi hoặc đi tàu để chiêm ngưỡng kỳ quan này, gấp đôi số lượng UNESCO khuyến nghị. Lượng khách đông đúc gây xói mòn đất, làm hỏng các công trình cổ và ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.

Một số khu vực nhạy cảm trong Machu Picchu đã bị đóng cửa để bảo tồn. Ảnh: sky.com
Từ năm 2017, Peru áp dụng hệ thống vé theo giờ, giới hạn 2.500 khách mỗi ngày và yêu cầu du khách đi cùng hướng dẫn viên. Một số khu vực nhạy cảm trong Machu Picchu đã bị đóng cửa để bảo tồn. Dù các biện pháp này giúp giảm áp lực, Machu Picchu vẫn là ví dụ điển hình về sự đánh đổi giữa du lịch và bảo tồn di sản.
Bài học từ sự quá tải
Những điểm đến trên đều là minh chứng cho hậu quả của du lịch không bền vững. Nguyên nhân chính bao gồm:
- Quảng bá quá mức: Mạng xã hội và truyền thông khuếch đại sức hút của các địa danh, khiến du khách đổ về không kiểm soát.
- Thiếu quy hoạch: Nhiều nơi không có kế hoạch quản lý số lượng du khách hoặc cơ sở hạ tầng không đáp ứng được.
- Ý thức du khách: Xả rác, phá hoại di tích và không tôn trọng văn hóa địa phương làm tình trạng quá tải thêm trầm trọng.
Để giải quyết, các địa phương đã áp dụng nhiều biện pháp:
- Giới hạn số lượng khách: Quy định vé theo giờ, đặt chỗ trước và giới hạn khách hàng ngày.
- Tăng phí tham quan: Thuế du lịch hoặc vé cao cấp giúp giảm lượng khách và tăng nguồn lực bảo tồn.
- Phân tán điểm đến: Quảng bá các điểm đến ít nổi tiếng hơn để giảm áp lực lên các khu vực trung tâm.
- Giáo dục du khách: Nâng cao nhận thức về du lịch bền vững và trách nhiệm cá nhân.

Những lần đóng cửa của các điểm du lịch nổi tiếng, từ Louvre đến Machu Picchu, là hồi chuông cảnh báo về cách chúng ta khám phá thế giới. Hình ảnh ở Machu Picchu. Ảnh: 57hours.com
Những lần đóng cửa của các điểm du lịch nổi tiếng, từ Louvre đến Machu Picchu, là hồi chuông cảnh báo về cách chúng ta khám phá thế giới. Du lịch không chỉ là trải nghiệm cá nhân mà còn là trách nhiệm với môi trường, văn hóa và cộng đồng địa phương. Là du khách, chúng ta có thể góp phần bằng cách chọn thời gian thấp điểm, ưu tiên các điểm đến ít đông đúc, và tôn trọng quy định địa phương. Chỉ khi du lịch được thực hiện với ý thức và sự cân bằng, những kỳ quan của thế giới mới có thể tồn tại cho các thế hệ tương lai.