Góc nhìn: Chelsea cần gì ở Balotelli?

08/03/2014 19:50 GMT+7

(Thethaovanhoa.vn) - Trong bài  phỏng vấn trên trang Yahoo Sports, Jose Mourinho tiết lộ rằng ông muốn làm việc cùng Mario Balotelli, nhưng không phải tại Milan. Phải chăng “siêu quậy” người Italy sẽ là lời giải cho bài toán hàng công của Chelsea?

1. Trong mùa giải này, Mourinho từng hơn một lần than vãn về sự thiếu sắc bén của các tiền đạo Chelsea. Dù đang dẫn đầu ở giải Ngoại hạng và là đội bóng Anh nhiều cơ hội đi tiếp nhất ở vòng 1/8 Champions League, song rõ ràng, Chelsea thiếu một mẫu sát thủ như Didier Drogba trước đây. Việc cả Samuel Eto’o, Fernando Torres và Demba Ba đều không ghi nổi 10 bàn trên mọi đấu trường là điều Mourinho không hài lòng.

“Tôi không có ý định dẫn dắt Milan hay đội tuyển Italy, nhưng cậu ấy (Balotelli) là một chàng trai tốt và là cầu thủ mà tôi muốn dẫn dắt một lần nữa”, Mourinho đã thừa nhận như thế về cậu học trò cũ. Trước đó, Balotelli  cũng tâm sự rằng “Trong những ngày đầu ở Inter, chúng tôi đã có một số bất đồng, nhưng sau đó, tất cả đã được giải quyết với sự tôn trọng lẫn nhau, và giờ chúng tôi đã có một tình bạn thực sự. Thi đấu dưới sự dẫn dắt của Jose chưa bao giờ buồn chán cả”.

Họ đã dành cho nhau những lời có cánh, nhưng chừng ấy đã đủ để nghĩ đến một màn tái hợp ở Stamford Bridge vào mùa hè này? Rất khó để tin vào điều đó, bởi xét trên phương diện nào, Mourinho cũng chẳng cần đến mẫu cầu thủ như Balotelli.

2. Chelsea cần một tiền đạo như thế nào? Như chính Mourinho từng tiết lộ, ông cần một sát thủ có khả năng ghi trên 20 bàn một mùa giải. Đó là điều mà Balotelli chưa hề làm được trong sự nghiệp của mình, dù không ai phủ nhận tài năng của anh.

Trong mùa cuối cùng khoác áo Man City, Balotelli ghi được đúng 1 bàn sau 14 trận ở Premier League. Sau khi gia nhập AC Milan ở kỳ chuyển nhượng mùa đông, anh ghi tới 12 bàn sau 13 trận (đều tại Serie A). Mùa này, anh vẫn là chân sút số một của Milan với 14 bàn thắng, song thành tích tại Serie A thì chỉ là 10 bàn sau 18 trận. Đó là dấu hiệu của một sự chững lại. Nên nhớ, thành tích tốt nhất của Balotelli trong quá khứ cũng chỉ là 17 bàn ở mùa giải 2011-12, khi Man City giành chức vô địch quốc gia sau 44 năm chờ đợi. Rõ ràng, đó không phải là những con số đủ ấn tượng với Mourinho.

Thật ra, Mourinho biết thừa năng lực của Balotelli: Thể lực sung mãn, có khả năng tạo đột biến, và cả sự lạnh lùng thú vị trên chấm phạt đền, song vẫn thiếu một phẩm chất để trở thành siêu sát thủ: sự ổn định. Về tính tình thì càng rõ. Tại Inter, anh từng bỏ tập và bị Mourinho cảnh cáo: “Một thằng nhóc như cậu ta không được phép tập ít hơn Figo, Cordoba, và Zanetti”. Anh từng “nghịch dại” khi mặc áo kình địch AC Milan trong show truyền hình Striscia la Notizia, ném áo xuống sân sau trận đấu với Barca ở bán kết Champions League 2009-10 khiến các CĐV Inter nổi điên đòi tẩn.

3. Năm 2006, Samuel Eto’o bảo rằng thà về quê bán lạc còn hơn thi đấu cho Chelsea, khi ấy do Mourinho dẫn dắt. Anh cũng đã thề sẽ không khoác áo bất cứ đội bóng nào do chiến lược gia này làm HLV. Kết quả: Họ là thầy trò của nhau từ Inter cho tới Chelsea. Nhưng Balotelli có lẽ không giống như thế.

Vậy tại sao, Mourinho lại có những lời lẽ theo kiểu “mời gọi” với cậu học trò cũ? Đó có thể chỉ là một chiêu khích tướng của ông dành cho các chân sút hiện tại, để họ nỗ lực hơn nữa. Đó cũng có thể là đòn tâm lý với các hàng phòng ngự đối phương. Trong bối cảnh hiện tại của Chelsea, các trung phong thường được bố trí như “số 9 ảo”, để tạo cơ hội cho những cú đấm từ tuyến hai như Hazard, Oscar hay thậm chí là Ramires.

Mourinho từng tuyên bố xanh rờn rằng “Mỗi lời của tôi đều là tâm lý chiến”. Và đến lúc này, điều đó vẫn hoàn toàn đúng.

Tuấn Cương
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm